Những câu chuyện ý nghĩa

Những câu chuyện ý nghĩa
Những câu chuyện ý nghĩa

Wednesday, December 26, 2018

Chuyện con lừa ngu ngốc


Chuyện con lừa ngu ngốc


Nguồn: Internet

Ở đời phải biết mình là ai, đừng quá ảo tưởng để rồi thất bại cay đắng!

Điều bất hạnh lớn nhất trong đời người chính là không nhận thức được giá trị của bản thân để rồi suốt đời theo đuổi những ước vọng xa rời, phi thực tế và cuối cùng nhận lấy kết cục thảm hại.

Đôi khi chúng ta là chính mình, nhưng cũng có những lúc ta đánh mất bản thân, có những lúc để nhận thức được bản thân còn khó hơn cả việc nhận thức được thế giới xung quanh. Mỗi ngày ta đều soi gương, nhưng khi soi gương, có ai từng hỏi bản thân mình xem liệu bạn đã nhận thức được chính mình chưa? Hãy cùng đọc và ngẫm câu chuyện về chú lừa dưới đây.

Một ngôi chùa trên núi có nuôi một chú lừa, mỗi ngày lừa đều ở trong phòng xay thóc lúa vất vả cực nhọc. Thời gian lâu dần, lừa bắt đầu chán ghét cuộc sống vô vị với cái cối xay. Mỗi ngày nó đều suy nghĩ: “Nếu như có thể ra ngoài xem xem thế giới bên ngoài, không cần kéo cối xay nữa, như thế thật là tốt biết mấy!”.

Không lâu sau, cơ hội cuối cùng đã đến, vị tăng nhân trong chùa muốn dẫn lừa xuống núi để chở hàng, trong lòng lừa hứng khởi mãi không thôi. Đến dưới chân núi, vị tăng nhân đem món hàng đặt lên lưng nó, sau đó trở về ngôi chùa. Thật không ngờ, khi những người đi đường trông thấy lừa, ai nấy cũng đều quỳ ở hai bên đường cung kính bái lạy.

Lúc đầu, lừa không hiểu gì cả, không biết tại sao mọi người lại muốn dập đầu bái lạy nó, liền hoảng sợ tránh né. Tuy nhiên, suốt dọc đường đều như vậy cả, lừa bất giác tự đắc hẳn lên, lòng thầm nghĩ thì ra mọi người sùng bái ta đến thế. Mỗi khi nhìn thấy có người qua đường thì con lừa lập tức sẽ nghênh ngang kiêu ngạo đứng ngay giữa đường phố, yên dạ yên lòng nhận sự bái lạy của mọi người.

Về đến chùa, lừa cho rằng bản thân mình thân phận cao quý, dứt khoát không chịu kéo cối xay nữa. Vị tăng nhân hết cách, đành phải thả nó xuống núi. Lừa vừa mới xuống núi, xa xa đã nhìn thấy một nhóm người đang đánh trống khua chiêng đi về phía mình, lòng nghĩ, nhất định mọi người đến để nghênh đón mình đây mà, thế là nghênh ngang đứng ngay giữa đường lộ.

Thực ra, đó là đoàn người rước dâu, đang đi lại bị một con lừa chắn ngang đường, người nào người nấy đều rất tức giận, gậy gộc tới tấp. Lừa vội vàng hoảng hốt chạy về chùa, khi về đến nơi thì cũng chỉ còn lại chút hơi tàn.

 Trước khi chết, nó căm phẫn nói với vị tăng nhân rằng: “Thì ra lòng người hiểm ác đến thế, lần đầu khi xuống núi, mọi người đều cúp rạp xuống lễ bái lạy ta, nhưng hôm nay họ lại ra tay tàn độc với ta”, nói xong liền tắt thở.

Vị tăng nhân thở dài một tiếng: “Thật đúng là một con lừa ngu ngốc! Hôm đó, thứ mà mọi người bái lạy chính là bức tượng Phật được ngươi cõng trên lưng mà thôi”.

Trong thực tế cuộc sống cũng vậy, nếu như bạn có tiền tài, điều người ta sùng bái chẳng qua là tiền tài của bạn, chứ không phải chính bản thân bạn, nhưng bạn lại ôm ảo vọng rằng họ đang sùng bái mình.

Nếu như bạn có danh vọng, điều người ta tôn kính chẳng qua là danh vọng của bạn, chứ không phải chính bạn, nhưng bạn lại lầm tưởng rằng người khác đang tôn kính mình.

Nếu như bạn có dung mạo đẹp đẽ, điều người ta mến mộ chẳng qua chỉ là dung mạo đẹp đẽ mà tạm thời bạn đang có, chứ không phải chính bạn, nhưng bạn lại hoang tưởng cho rằng người khác đang ngưỡng mộ chính bản thân mình.

khi tiền tài, danh lợi, vẻ đẹp của bạn không còn nữa, thì cũng là lúc bạn bị vứt bỏ. Có bao giờ bạn nghĩ đến điều ấy chưa?

Giá trị một con người xuất phát từ nội tâm chứ không phải những thứ vật chất hay danh vọng bề ngoài, lao tâm khổ sở vì nó thật là điều bất hạnh nhất trên đời.

Chính vì vậy, điều quan trọng nhất trong cuộc sống là chúng ta phải nhận thức được bản thân mình là ai và giá trị của mình ở đâu. Đừng nên quá ảo tưởng để rồi nhận lấy kết cục thảm thương như chú lừa trong câu chuyện trên!

Tuesday, December 18, 2018

Cái Tâm của con người



Cái Tâm của con người

Buổi trưa, tại sân ga của một thành phố lớn, một người phụ nữ tầm ngoài 30 tuổi đang mướt mồ hôi để vác lên vai túi hành lý lỉnh kỉnh của mình. Trên khuôn mặt của người phụ nữ ấy hằn lên sự vất vả, cực nhọc của một người lao động thấp kém. Chị đang đưa ánh mắt dường như vô vọng của mình khắp sân ga như để tìm kiếm một thứ gì đấy nhưng sau đấy lại tỏ vẻ thất vọng. Trông chị rất đáng thương.
Trên sân ga, người qua lại tấp nập. Ai đi qua người phụ nữ ấy đều ném về phía chị những cái nhìn ái ngại và thương cảm. Không ai có ý định dừng lại để giúp đỡ chị. Ðặc biệt là những người ăn mặc sang trọng, họ đều đi qua chị với tốc độ rất nhanh, dường như là họ nghĩ nếu đi chậm lại thì chắc chắn người đàn bà đó cũng kéo họ lại để lạy lục, nhờ vả việc gì đó.
- Anh để ý đấy nhé, không biết chừng chị ta sẽ nài nỉ xin tiền hoặc sẽ tìm cách kết bạn với mình để bị chị ta tra tấn trên suốt chuyến đi bằng những câu chuyện vừa dài vừa vô duyên, hoặc như chị ta sẽ mượn mình chiếc khăn mùi xoa để lau mồ hôi mà lau xong thì mình không dám xin lại hay như mượn bình nước uống rồi tu ừng ực thì vài ngụm đã hết veo. Ðúng là người nhà quê.  Một người phụ nữ ăn mặc trông có vẻ sang trọng bĩu môi và nói với người đàn ông cũng có vẻ sang trọng bên cạnh mình.
- Xin chào… xin…
Quả nhiên người phụ nữ tiến lại gần đám đông đang đứng đợi tàu. Nhưng dường như không đợi chị nói hết câu, mọi người đều xua tay và lắc đầu và nhanh chóng lảng ra chỗ khác. Không nản chí, người phụ nữ này lại men theo các cánh cửa sổ của các toa tàu rồi nhảy hẳn lên các toa chưa đến giờ xuất phát. Ði đến toa nào chị cũng mang một khuôn mặt như muốn cầu cứu, trông thật đáng thương và câu duy nhất thốt ra từ miệng người phụ nữ đáng thương này là: «Xin mọi người giúp đỡ cho tôi.»
Những người ngồi trên tàu tỏ ra rất khó chịu với người phụ nữ này. Có người thì xua tay ra hiệu xua đuổi, có người vừa thấy bóng dáng chị ở đầu toa vội lấy tờ báo che mặt giả vờ ngủ. Trên khuôn mặt của người đàn bà ấy lộ rõ vẻ thất vọng, chán nản.
«Mình đâu phải là thằng ăn trộm mà sao mọi người lại xử sự như thế nhỉ?» Người phụ nữ xót xa nghĩ.
Chị ta lại đi qua các toa tàu nhưng không ai muốn nghe chị trình bày hoàn cảnh của mình. Ðúng lúc đó, chị nhìn thấy một chàng trai có dáng vẻ rất thư sinh đang ngồi đọc báo. Chàng trai đang đọc báo rất chăm chú và dường như cậu ta không để ý đến mọi thứ xung quanh.
Nhẹ nhàng đi về phía chàng thanh niên, người phụ nữ cất tiếng nói:
- Xin lỗi cậu, cậu có thể giúp đỡ tôi được không?
Chàng trai bỏ tờ báo xuống, nhìn quanh một lúc rồi nhìn người phụ nữ nông thôn nọ:
- Xin lỗi, chị đang hỏi tôi ạ?
Người phụ nữ gật đầu.
- Xin anh giúp đỡ tôi với, tôi lên thành phố để tìm người bà con, nhưng tìm không ra, tiền bạc lại bị kẻ gian móc hết rồi. Muốn về quê nhưng không biết làm thế nào, cậu có thể mua giúp một tấm vé để tôi về quê không?
Sau khi nghe g người phụ nữ đáng thương nói xong, nét mặt chàng thanh niên trông rất lưỡng lự. Dường như anh ta vừa muốn giúp vừa lại không muốn giúp người đàn bà đáng thương đó. Sau một thời gian im lặng, chàng trai bèn đưa tay vào túi quần của mình, khó khăn lắm mới móc ra được một đống tiền lẻ, ngại ngùng đưa cho người phụ nữ.
- Chị cầm lấy đi. Tôi… tôi chỉ còn có chừng này, không biết đủ hay không. Tôi cũng vừa mua vé để về quê nên không còn nhiều. Tôi lên thành phố này để kiếm việc, hy vọng tìm được một công việc kiếm được kha khá, nhưng khi lên thành phố, với tấm bằng trung cấp trong tay thì tôi không thể tìm ra được một việc gì để làm. Chị cầm tạm vậy.
Người phụ nữ rưng rưng cầm lấy những đồng tiền lẻ của chàng trai, khó khăn lắm chị mới thốt lên được hai tiếng «Cám ơn».
Vừa quay gót đi về phía cuối toa thì chị nghe tiếng gọi với theo của chàng thanh niên nọ. Cậu ta hớt hải đi về phía chị và nói:
- Như thế này vậy, chị cùng quê với em, hay chị lấy tấm vé của em đi vậy.
- Thế còn cậu thì sao? Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.
- Số tiền em vừa đưa cho chị chỉ có thể mua đủ tấm vé xuống ga thứ ba xuất phát từ ga này, như vậy cách nhà em cũng không xa lắm, em có thể đi bộ mà. Chị cứ cầm lấy vé đi, em là con trai, thế nào mà chẳng được. Còn phụ nữ như chị thì không thể đi bộ về nhà trong đêm tối được. Thôi, chúc chị thuận buồm xuôi gió. Nào, đưa cho em đống tiền lẻ nào!
Nói xong, không kịp để người phụ nữ phản ứng gì, chàng trai vội cầm lại số tiền lẻ trong tay người phụ nữ và đưa lại cho chị tấm vé của mình. Sau đấy anh vội vàng đi ra khỏi tàu và đến quầy bán vé. Rất nhanh sau đó, chàng thanh niên lại lên tàu.
Người phụ nữ tiến lại gần phía chàng trai và cất tiếng hỏi:
- Sao cậu lại làm như thế, cậu không hối hận à?
Chàng trai lắc đầu:
- Không, chị ạ.
Trong ánh mắt của người phụ nữ đáng thương nọ ánh lên một niềm vui khôn xiết. Chị cầm tay chàng trai và nói: – Anh bạn trẻ, xuống đây với tôi một lát.
Người phụ nữ kéo chàng trai ra khỏi nhà ga, vẫy một chiếc taxi, tự động mở cửa xe và quay lại nhìn chàng trai:
- Cậu lên xe đi. Hôm nay cậu chính thức là nhân viên của tôi.

Hoá ra, người phụ nữ này là con gái của một ông chủ tập đoàn sản xuất đồ chơi nổi tiếng. Ðể đi tìm một người trợ lý đáng tin cậy, chị đã phải hoá trang và đứng ở sân ga suốt 3 ngày qua.
Chị nói rằng: «Các bạn cho rằng tôi thật ngốc nghếch khi phải làm khổ mình như thế, nhưng thật ra nó thật sự xứng đáng. Khi đứng ở sân ga trong 3 ngày đó, tôi mới nhận ra rằng: Tìm được một người thực sự tốt trong cuộc sống xô bồ này quả là khó. Có thể, chàng thanh niên đó không có trình độ, hiểu biết nhiều như những người tốt nghiệp đại học hoặc cao hơn nữa. Nhưng điều đáng quý nhất và đáng trân trọng nhất là cậu ấy có cái ‘tâm’. Có cái ‘tâm’ trong cuộc sống thì mới có cái ‘tâm’ trong công việc được. Ðấy là thứ mà công ty tôi cần».
***
Các bạn thấy đấy, một tấm vé để đổi lấy cả một sự nghiệp sáng lạn. Có thể nhiều người nghĩ đây chỉ là việc ngẫu nhiên, nhưng thực ra trong sự ngẫu nhiên đó lại có tính tất yếu của nó. Rất nhiều người đã có mặt ở trên sân ga, nhưng chỉ có chàng trai đó mới nhận được niềm hạnh phúc bất ngờ như vậy. Không phải ngẫu nhiên mà anh ta có được một cơ hội tốt đẹp đến như thế mà điều quan trọng là anh đã biết chia sẻ chữ ‘tâm’ của mình cho mọi người xung quanh.
Ðây là một câu chuyện hoàn toàn có thật mà tôi đã nghe được từ giám đốc của tôi.


Wednesday, December 12, 2018

Hiệu ứng Domino



Hiệu ứng Domino

By Zoey Hoa
December 12, 2018

Thay đổi một hành vi bất kỳ có thể sẽ dẫn tới một chuỗi phản ứng khác

Trong một hiệu ứng Domino, một lực đẩy vừa đủ sẽ làm cho quân cờ Domino đầu tiên ngã, và những quân cờ tiếp theo cũng sẽ ngã theo

Ảnh Pinterest

Cuối tuần, tôi có hẹn Ðỗ Lan đi uống cà phê. Lâu rồi chúng tôi không gặp nhau, cô bạn vẫn xinh đẹp như ngày nào. Tính đến thời điểm hiện tại, trong nhóm, cô ấy là người có cuộc sống tốt nhất.Kết hôn với một anh chàng kiến trúc sư giỏi, Lan gần như chẳng thiếu thốn gì. Lâm Phi, chồng cô, là một người hết mực yêu vợ. Lan sinh cho Phi một cô bé gái xinh đẹp như Lan và thông minh như Phi. Lan có những thứ mà mọi phụ nữ đều ao ước.

Ngồi trò chuyện, chúng tôi cùng lướt Facebook, vô tình thấy ảnh của Ngô Vương hiện lên từ một người bạn chung. Trông anh có phần già đi ít nhiều.

– Dạo trước nghe nói anh ấy thua cá độ đá banh một khoản lớn. Lúc sau tưởng gỡ được, ai ngờ cũng thua sạch. Giờ đang nợ nần chồng chất, nghe nói còn nhậu nhẹt đêm ngày. Lan kể lại như nắm rất rõ tình hình của Vương, với đôi mắt đượm buồn. Phải rồi, làm sao mà không buồn, «tình cũ» mà!

– Chịu thôi, vướng vào con ma cờ bạc thì làm sao thoát ra được. Nếu lúc trước cậu không gặp Phi thì bây giờ cũng khổ theo rồi.

– Cậu có biết số phận của tớ đã thay đổi qua một ly cà phê không?  Cầm ly Espresso trên tay, Lan hỏi tôi. Gương mặt cô, nụ cười đó, không biết là xuất phát từ niềm vui hay nỗi buồn.

Những hướng đi khác nhau sẽ tạo nên những hành động khác nhau. Ảnh Zoey Hoa/TRẺ

Qua lời kể, tôi mường tượng ra sự việc của 8 năm về trước…

Ngày hôm đó, Lan lái xe đi làm như thường lệ. Chuông điện thoại vang lên, bà trưởng phòng gọi nhờ cô ghé mua một ly cà phê take away. Lan vòng xe rẽ vào con hẻm, cô đã quá ngán về việc sai vặt của mụ ta. Ðường Sài Gòn mới sáng sớm mà đã đông xe. Không biết có phải do đang mất tập trung, Lan không nhìn thấy chiếc xe từ trong một con hẻm khác đang lao ra….

5 phút trước khi xảy ra tai nạn:

Hôm nay là ngày đấu thầu quan trọng, vậy mà Hải Phong lại quên trước quên sau. Nếu không nhờ Phi nhắc thì chốc nữa không có mẫu vật liệu trình cho chủ đầu tư rồi. Ðang gấp, Phong tăng tốc độ lao từ trong hẻm ra…

Hai ngày trước tai nạn, khi đang ngồi làm việc thì chuông báo tin nhắn từ điện thoại của Lan vang lên, là Vương, người yêu của cô:

– Anh phải đi công tác đột ngột 2 tháng, cộng sự của anh đột nhiên ngã bệnh, em tự lo cho mình nhé.

Sau khi xuất viện, Lan nhận được lời đề nghị ăn trưa tạ lỗi từ Phong, người đã gây ra tai nạn cho cô. Ngoài việc tông vào Lan ra thì tính ra Phong cũng tử tế, trả hết mọi viện phí và mời Lan đi ăn trưa. Cứ nghĩ đó chỉ là một buổi đi ăn trưa thông thường từ một lời đề nghị xin lỗi chân thành, Lan nào ngờ cô đã gặp một người bạn đồng nghiệp của Phong trong buổi ăn trưa, Lâm Phi. Lan và Phi quá hợp gu trong nhiều chủ đề. Dần dà, cả hai trở thành đôi bạn thân. Phi cũng là người đã ở bên cạnh an ủi Lan khi cô bị Vương thờ ơ lạnh nhạt. Duyên phận đến, cô và Phi thành một đôi.

Nào hãy cùng xem lại toàn bộ câu chuyện.

Nếu như ngày hôm đó, bà trưởng phòng không nhờ Lan mua cà phê thì cô ấy sẽ không rẽ vào con đường tắt. Nếu không rẽ, cô ấy sẽ không va phải Phong. Nếu không xảy ra tai nạn, Lan sẽ không phải nhập viện và trong hoàn cảnh một thân một mình, Lan mới hiểu được tình cảm thực sự của người yêu đã không dành cho cô. Và cũng không ngờ rằng sẽ gặp bạn thân của Phong là Phi, cũng là chồng cô bây giờ.

Ngày hôm nay bạn đi ra đường, cùng là một đoạn đường đến nơi làm việc, nhưng rẽ trái hay rẽ phải sẽ cho bạn 2 hướng đi khác nhau
Ảnh: Zoey Hoa/TRẺ

Trong một hiệu ứng Domino, một lực đẩy vừa đủ sẽ làm cho quân cờ Domino đầu tiên ngã, và những quân cờ tiếp theo cũng sẽ ngã theo. Lực tác động lên quân cờ Domino đầu tiên dù nhỏ nhưng sức lan toả của nó có thể làm phá huỷ toàn bộ bàn cờ Domino. Quân cờ Domino đầu tiên và quân cờ Domino cuối cùng những tưởng không có sự liên kết với nhau nhưng do những quân cờ ở giữa hai quân cờ này được xếp liên tiếp, tạo thành một phản ứng dây chuyền.

Vậy thì trong trường hợp này, trưởng phòng của Lan có phải là quân cờ Domino đầu tiên, còn Phi là quân Domino cuối cùng bị tác động qua hàng loạt sự việc đã diễn ra trước đó?

Khoan đã… Ở một khía cạnh khác, trong trường hợp của Vương. Nếu cộng sự của anh ta không đột nhiên ngã bệnh, thì anh sẽ không phải đi công tác đột ngột. Nếu anh không đi công tác, thì cho dù có gặp tai nạn, chưa chắc Phong và Phi có thể tiếp cận được Lan.

Vậy còn Phong thì sao? Nếu anh không quên mang mẫu vật liệu thì cũng sẽ không chạy vào con đường mà Lan sẽ rẽ vào. Thế thì, nhìn ở một góc độ xa hơn, trưởng phòng của Lan, hay Vương, hay Phong mới là quân cờ Domino đầu tiên?

Ở thời điểm xảy ra tai nạn, Lan đã từng nghĩ rằng mình kém may mắn nên mới bị tai nạn. Nhiều năm qua đi, có lẽ bây giờ cô bạn đã nghĩ khác.

Ðến đây, khi nhìn lại toàn bộ bức tranh của sự việc. Ta có thể thấy, bằng cách này hay cách khác, tất cả con người khi tồn tại đều sẽ có những liên kết với nhau. Mỗi một người chúng ta là một quân cờ Domino, một người ngã, người kia sẽ ngã theo. Hay nói cách khác, sự việc của một người gây ra, sẽ có sức ảnh hưởng lớn nhỏ đến những người xung quanh. Ngày hôm nay bạn đi ra đường, cùng là một đoạn đường đến nơi làm việc, nhưng rẽ trái hay rẽ phải sẽ cho bạn 2 hướng đi khác nhau. Những hướng đi khác nhau sẽ cho ra những hành động khác nhau. Hành động khác sẽ dẫn đến kết quả khác. Trong một khắc, việc lựa chọn đâu là ngã rẽ ngày hôm nay có thể sẽ là quân cờ Domino đầu tiên chuẩn bị cho hàng loạt những phản ứng dây chuyền hay nói cách khác đó là quyết định thay đổi cuộc đời bạn.

Tuy nhiên, theo giáo sư BJ Fogg đến từ Ðại học Stanford: «Bạn không bao giờ có thể thay đổi chỉ một hành vi. Tất cả các hành vi của chúng ta đều được liên kết với nhau, thế nên, khi thay đổi một hành vi thì các hành vi khác cũng sẽ được thay đổi».

Chọn để sống một cuộc đời vinh quang của người bản lĩnh hay một cuộc đời thảm hại của kẻ thất bại, sẽ bắt nguồn từ hành động của chính bạn trong ngày hôm nay! Ảnh: Zoey Hoa/TRẺ

Hiệu ứng Domino không phải kết quả của một hành động đơn lẻ mà là kết quả của nhiều hành động trong một quá trình. Nhiều hành động trong phản ứng dây chuyền của hiệu ứng Domino có thể xuất phát từ một nhân tố hay nhiều nhân tố. Dễ hiểu hơn, hiệu ứng Domino không chỉ là việc ảnh hưởng từ một nhân tố lên một đám đông, mà nó còn là sự ảnh hưởng lên chính bản thân của nhân tố đó. Thay đổi một hành vi bất kỳ có thể dẫn tới một chuỗi phản ứng khác. Tôi thay đổi một chế độ ăn uống healthy chỉ trong một ngày sẽ không làm cho cơ thể tôi khoẻ mạnh ngay tức khắc. Mà đó là một quá trình, tôi phải ăn chế độ healthy đó từ ngày này sang ngày khác, cộng với lối sống lành mạnh, đi ngủ đúng giờ, không sử dụng các chất kích thích,… và nhiều sự việc khác cộng lại. Thì khi đó, mỗi một hành động và thói quen của tôi sẽ là một quân cờ Domino.

Câu chuyện của Lan hay chế độ ăn healthy chỉ là những ví dụ nhỏ cho khái niệm Domino trong cuộc sống. Bằng cách này hay cách khác, chúng ta đều sẽ bị ảnh hưởng bởi tác động của người khác hay tác động của chúng ta lên chính bản thân mình. Nhưng đừng để điều đó trở thành tác động xấu và dẫn đến những hành động tiêu cực. Những cạm bẫy trong cuộc đời ta khó mà tránh khỏi, nhưng việc phản ứng với những điều đó sẽ là quyết định cho chính cuộc đời ta.

Người bản lĩnh thì xem khó khăn là thử thách, lấy làm bàn đạp để tiến lên. Kẻ hèn nhát và kém cỏi thì xem đó là lý do để bào chữa cho sự thất bại của mình.

Vậy thì: chọn để sống một cuộc đời vinh quang của người bản lĩnh hay một cuộc đời thảm hại của kẻ thất bại, sẽ bắt nguồn từ hành động của chính bạn trong ngày hôm nay!

ZH
THÔNG TIN THÊM
(theo Wikipedia.org)

Hiệu ứng Domino còn được biết qua chiến tranh. Thuật ngữ «thuyết domino» (domino theory) lần đầu tiên xuất hiện dưới thời của Tổng thống Dwight D. Eisenhower để chỉ về nguy cơ phát triển của chủ nghĩa cộng sản tại Đông Dương mà trọng tâm là tại Miền Nam Việt Nam, theo đó: nếu Hoa Kỳ không can thiệp để những người cộng sản «chiếm cứ» miền Nam Việt Nam thì đó sẽ là quân bài Domino chìa khóa làm cho Lào, Campuchia, Thái Lan, Miến Điện «sụp đổ vào tay cộng sản» và sẽ tạo lợi thế lớn cho các phong trào cộng sản tại châu Á đe dọa các khu vực sống còn còn lại của «thế giới tự do». Thuyết được đặt tên theo hiệu ứng Domino với hình ảnh quân cờ đầu tiên đổ khiến các quân cờ kế tiếp sẽ đổ và phá hủy toàn bộ trạng thái ban đầu của hệ quân cờ. Do đó, theo hệ quả của thuyết Domino, Hoa Kỳ tự thấy cần phải giúp đỡ các đồng minh chặn đứng chủ nghĩa cộng sản tại Miền Nam Việt Nam và Đông Dương. Đó là tiền đề để giải thích cho sự can thiệp ngày càng sâu của Hoa Kỳ vào Chiến tranh Đông Dương và Chiến tranh Việt Nam và sau này dẫn đến sự tham chiến trực tiếp của Quân đội Hoa Kỳ tại chiến trường Đông Dương.