Thế
giới khác bên trong một giọt nước (Phần 1):
«Nước chính là chúng ta»
«Nước chính là chúng ta»
Bên trong cuốn sách «Thông điệp của nước» là những bức ảnh tuyệt vời chụp các tinh thể
lục giác. Một số tinh thể rất rõ ràng còn một số khác thì lại hơi mờ; một số
thì phức tạp trong khi số khác lại đơn giản.
Khi nhìn qua, các bức ảnh trông có vẻ như tuyệt tác
của một nhiếp ảnh gia xuất sắc nào đó. Tuy nhiên, khi nhìn gần hơn vào dòng chú
thích bên dưới, chúng ta sẽ thấy các bức ảnh này thực chất là kết quả của một
thí nghiệm khoa học. Chúng là ảnh chụp các tinh thể nước dưới kính hiển vi của
Tiến sĩ Masaru Emoto, giám đốc Viện Hado (tổ chức IHM) ở Tokyo, Nhật Bản, và
nhóm nghiên cứu của ông.
Theo mô tả của trưởng nghiên cứu, các bước thí nghiệm
là như sau: Một giọt nước được cho tiếp xúc với một suy nghĩ nhất định, một
ngôn ngữ, âm nhạc, một từ ngữ, hay một yếu tố vật lý. Sau đó nó sẽ được nhỏ
xuống khay thí nghiệm rồi bỏ vào tủ lạnh, đông thành một viên băng nhỏ. Trong
phòng thí nghiệm với mức nhiệt độ giảm xuống còn -50C, nhà nghiên cứu sẽ lấy
viên băng nhỏ này ra và nhanh chóng đặt nó dưới kính hiển vi có gắn máy ảnh.
Khi ánh sáng từ kính hiển vi chiếu vào, nó sẽ khiến
viên băng tan chảy. Ở vị trí trên cùng của viên băng, một tinh thể nước sẽ
nhanh chóng thành hình, nhưng chỉ có thể tồn tại trong khoảng vài giây. Những
nhà thí nghiệm cần nhanh chóng chụp ảnh để bắt trọn được hình ảnh đẹp.
Phương pháp sử dụng là rất rõ ràng. Trong môi trường
thí nghiệm như vậy, các nhà nghiên cứu sẽ tiến hành với khoảng mười đến một
trăm mẫu nước khác nhau rồi tiến hành phân tích thống kê kết quả. Các bức ảnh
trong quyển sách là những tinh thể nước điển hình nhất trong số kết quả thu
được.
Các phản ứng từ tinh thể
Trong cuộc thí nghiệm, phản ứng của nước khi tiếp xúc
với các loại suy nghĩ khác nhạu, các loại ngôn ngữ, âm nhạc, từ ngữ, các nhân
tố vật lý (như sự rung động, sóng vi âm, sóng điện từ), và rất nhiều các nhân
tố khác đã được quan sát một cách có hệ thống.
Các mẫu lấy từ một hồ nước sau trận động đất hoàn
toàn không thể tạo ra tinh thể. Tuy nhiên, sau khi ai đó đọc một lời cầu
nguyện, những mẫu nước này lại có thể hình thành tinh thể.
Trong một thí nghiệm khác, khi cùng một từ, ví dụ như
«trí tuệ», được viết bằng các ngôn
ngữ khác nhau và dán lên các khay chứa mẫu nước khác nhau, các tinh thể nước
được tạo ra có hình dạng và cấu trúc như nhau.
Nếu bên ngoài khay có các nhãn dán mang tính chất
tích cực như «tình thương» hay «cảm ơn», mẫu nước sẽ tạo ra các tinh thể
rực rỡ, ngược lại, mẫu nước từ các khay có dán nhãn tiêu cực như «thù hận» và «ma quỷ» sẽ tạo ra các tinh thể nước xấu xí và biến dạng.
Các nhà nghiên cứu còn có một khám phá thú vị khác:
vào thời điểm khi một viên băng sắp tan chảy, tinh thể nước tạo thành sẽ trông
giống với chữ «thủy» trong tiếng Hán.
Thí nghiệm này khiến chúng ta phải suy nghĩ và băn
khoăn liệu những gì chúng ta biết về nước còn hạn chế đến chừng nào. Làm thế
nào nước lại có thể phản ứng trước các trạng thái cảm xúc khác nhau và cảm giác
của con người? Lẽ nào nước có các chức năng cảm nhận và khả năng thay đổi tùy
thuộc vào môi trường xung quanh? Liệu nước có thể phân biệt giữa thiện và ác,
tốt và xấu hay không? Nếu có thể, thì bằng cách nào? Nguồn gốc thực sự của nước
là từ đâu? Liệu có tồn tại những thông điệp phổ quát vượt lên trên giới hạn của
từ vựng và ngôn ngữ hay không?
Sự sống không thể tồn tại nếu thiếu nước. Nếu nước có
thể cảm nhận sự vật, liệu chúng ta có phải xem xét lại toàn bộ hiểu biết của
chúng ta về sự sống hay không?
Sự sống không thể tồn tại nếu thiếu nước. Nếu nước có
thể cảm nhận sự vật, liệu chúng ta có phải xem xét lại toàn bộ hiểu biết của
chúng ta về sự sống hay không? Và chúng ta có thể áp dụng những kiến thức này
như thế nào để cải thiện chất lượng cuộc sống?
Những câu hỏi trên dường như đã vượt quá khả năng
giải đáp của cái gọi là khoa học đương đại chính thống. Với vốn hiểu biết hiện
nay về khoa học, thật khó để có thể giải thích làm thế nào mà cảm xúc, từ ngữ,
những lời cầu nguyện v.v… lại có thể tác động đến quá trình kết tinh của nước..
Mở rộng tầm mắt
Cũng có cách để cải tiến thí nghiệm này. Quá trình
kết tinh của nước diễn ra ở mức vi mô và biến mất chỉ trong một cái nháy mắt.
Nếu toàn bộ quá trình kết tinh của nước có thể được quay video thay vì chỉ một
vài bức ảnh tĩnh, thì kết quả sẽ thuyết phục hơn nhiều.
Ngoài ra, các nhà khoa học có thể sẽ bắt đầu đặt ra
câu hỏi. Một là, có xảy ra biến đổi vật lý và hóa học nào không khi những cảm
xúc, từ ngữ, ý định… tác động đến quá trình kết tinh của nước. Có lẽ chúng ta
sẽ hiểu hơn về các thí nghiệm tinh thể nước nếu tiến hành thêm các nghiên cứu
trong lĩnh vực này. Đồng thời, nó có thể phá vỡ một vài lối tư duy cứng nhắc và
lỗi thời của các nhà khoa học hiện nay.
Tuy nhiên, Tiến sĩ Emoto không hứng thú với việc cố
gắng đạt được sự công nhận từ giới khoa học chính thống, vì điều ông nhận ra từ
các cuộc thí nghiệm đã mở rộng tầm mắt cho cá nhân ông. Ông đã viết lên trang
bìa cuốn sách «Thông điệp từ Nước»
như sau:
«Hado (sóng) tạo từ ngữ
Từ ngữ là rung động của bản tính
Từ ngữ đẹp tạo ra bản tính đẹp
Từ ngữ xấu tạo ra bản tính xấu
Đây chính là căn bản của vũ trụ»
Tiến sĩ Emoto muốn phổ biến kiến thức này ra xã hội
để công chúng và thế hệ trẻ biết được rằng các suy nghĩ tốt đẹp như tình thương
và lòng biết ơn có thể tạo ra những biến đổi ở nước và môi trường xung quanh
chúng ta.
Tiến sĩ Emoto đã được mời đến rất nhiều quốc gia để
trình bày các kết quả nghiên cứu và các tư tưởng triết lý của mình. Ông đóng
vai trò một sứ giả – tận dụng góc nhìn đặc biệt của mình để khơi gợi tình
thương nơi con người. Ông đã khởi xướng một hoạt động toàn cầu tên là «Bày tỏ tình thương và cảm ơn đối với Nước».
Với công trình của mình, TS Emoto hy vọng có thể thay
đổi chất lượng nước và thanh lọc nguồn tài nguyên nước của Trái đất bằng những
ý niệm tốt đẹp của con người. Sau khi tham khảo lịch pháp và lời tiên tri của
người Maya, ông tuyên bố 25/7/2003 là ngày kỷ niệm toàn cầu của hoạt động này.
Trên thực tế, khi con người có thể đối xử với nước –
nguồn gốc của sự sống – bằng tình thương và lòng biết ơn, phải chăng chỉ có mỗi
nước được cải thiện? Tầm quan trọng của các thí nghiệm tinh thể nước sẽ vượt
quá trí tưởng tượng của mọi người.
Cuộc phỏng vấn với Tiến sĩ Masaru Emoto
Phóng viên: «Chào
tiến sĩ Emoto, tôi đã đọc cuốn sách «Thông điệp của nước» và cảm thấy nó rất
độc đáo. Ông đã nêu ra một số chủ đề thật ý nghĩa. Cuối cuốn sách, ông viết: «Nếu
nước không có nguồn gốc nguyên thủy ở Trái đất mà đến từ không gian vũ trụ, thì
điều này có nghĩa rằng sự tồn tại của chúng ta cũng bắt nguồn từ ngoài không
gian.» Ông có thể giải thích rõ hơn được không?»
TS Emoto: «5
năm trước, một tiểu hành tinh mang theo băng đã rơi xuống Trái đất. Các nhà
nghiên cứu từ trường Đại học Hawaii
đã đo đạc và phát hiện thấy nó nặng 100 tấn. Mỗi năm, có hàng chục triệu mảnh
băng lớn như vậy rơi xuống Trái đất từ ngoài không gian. Nếu chúng ta tính toán
khối lượng nước mà chúng mang theo, người ta sẽ thấy rằng rất có thể nước
nguyên thủy trên Trái đất có nguồn gốc từ ngoài không gian.»
«Các nhà nghiên
cứu tại trường Đại Học Hawaii
cho rằng ban đầu có thể không tồn tại nước trên Trái đất và nước ở Trái đất là
đến từ ngoài không gian. Rất nhiều nhà khoa học và nhà nghiên cứu không đồng
tính với giả thuyết này, nhưng tôi tin rằng nó là đúng.»
Phóng viên: «Vì
nước đến từ ngoài không gian, nên sự sống cũng đến từ ngoài không gian. Đây có
phải là điều ông nhìn nhận phải không?»
TS Emoto: «Vâng,
tất nhiên rồi.»
Phóng viên: «Cuối
cuốn sách, ông viết: «Đích đến cuối cùng của thế giới hỗn loạn này là gì? Con
người đã xuất hiện như thế nào? Lịch sử nhân loại là gì? Tương lai rồi sẽ ra
sao?»»
TS Emoto: «Tôi
nghĩ rằng con người cũng chính là nước. Cơ thể người là chiếc áo mà chúng ta
khoác lên khi ở tại hành tinh này; nếu ở các hành tinh khác, chiếc áo này có
thể sẽ hoàn toàn khác biệt. Nước rải rác khắp mọi nơi trong toàn vũ trụ.»
«Tôi tin rằng
Trái đất cũng giống như quả thận của vũ trụ. Rất nhiều nước của vũ trụ đã đến
hành tinh này. Nó phải được thanh lọc rồi trở lại những hành tinh khác để thanh
lọc những nơi đó. Những hành tinh đó cần nước tinh khiết.»
Mảnh giấy ghi câu «Mi thật sự rất buồn nôn và kinh tởm. Ta
sẽ giết mi!» được dán bên ngoài khay nước đã tạo ra tinh thể này. (Ảnh: Masaru
Emoto)
«Nước chính là
chúng ta. Chúng ta, con người cần phải tự mình thanh lọc. Lý do chúng ta tới
đây từ không gian vũ trụ là để được thanh lọc. Rồi chúng ta sẽ phải trở lại vũ
trụ. Những hành tinh khác đang chờ đợi chúng ta. Họ đang nói: “Hãy trở về! Hãy
trở về! Nhanh lên và hãy trở về! Nhanh lên!”»
«Nhưng chúng ta
vẫn còn ở trên Trái đất này và liên tục luân hồi. Chúng ta không thể tiếp tục
bị luân hồi như thế này được. Chúng ta phải tiến lên và quay trở lại. Chúng ta,
con người cũng giống như nước. Chúng ta cần trở về những hành tinh khác.»
«Nếu chúng ta
tiếp tục sống như thế này, Trái đất có thể phải đối mặt với những thảm họa và
có thể đi đến kết thúc.» – TS Emoto
Phóng viên: «Nhưng
thực tế là thế giới này đang ngày càng dơ bẩn hơn.»
TS Emoto: «Nếu
chúng ta tiếp tục sống như thế này, Trái đất có thể phải đối mặt với những thảm
họa và có thể đi đến kết thúc. Nếu chúng ta không thay đối cách sống, chúng ta
có thể sẽ bị nạn hồng thủy, như những gì đã xảy ra trong [câu chuyện về] con
thuyền Noah».
Xem thêm: «Trận
đại hồng thủy toàn cầu 5.000 năm trước đã từng xảy ra?»
Nếu chúng ta không thay đối cách sống, chúng ta có thể sẽ
bị nạn hồng thủy, như những gì đã xảy ra trong [câu chuyện về] con thuyền Noah.
(Ảnh: wiki)
Phóng viên: «Làm
sao chúng ta có thể tránh những thảm họa như vậy?»
TS Emoto: «Rất
đơn giản. Sự yêu thương và lòng biết ơn, với mọi người và với mọi vật. Nếu 10%
số người trong chúng ta có thể làm được điều đó thì thảm họa sẽ không thể xảy
ra.»
Phóng viên: «Tại
sao lại là 10%?»
TS Emoto: «Các
thí nghiệm đã cho thấy nếu 10% ổ vi khuẩn là các vi khuẩn tốt, 10% khác của nó
là các vi khuẩn xấu, và 80% còn lại là trung tính thì cả ổ vi khuẩn sẽ trở
thành tốt, và vi khuẩn tốt sẽ chiếm ưu thế.»
Con trai của tiến sĩ Emoto nói thêm: «Tiến sĩ Emoto đã làm thí nghiệm với nước
bằng cách đặt hai mẩu giấy lên một chai nước. Một ghi: “Cám ơn!” còn cái kia
ghi: “Ngu ngốc!” Nước đã hình thành nên các tinh thể tuyệt đẹp, cho thấy rằng
“Cám ơn” đã chiến thắng “Ngu ngốc”. Đó là tại sao tiến sĩ Emoto đang cố gắng
tìm ra 10% số người trên Trái đất còn có chính niệm (ý niệm chân chính). Sẽ có
hòa bình trên Trái đất chừng nào còn có 10% những người đó.»
«Rất đơn giản.
Sự yêu thương và lòng biết ơn, với mọi người và với mọi vật. Nếu 10% số người
trong chúng ta có thể làm được điều đó thì thảm họa sẽ không thể xảy ra.» (TS Emoto)
TS Emoto [nhìn vào tờ báo tiếng Trung mà người phóng
viên đang cầm]: «Người Trung Quốc là rất
quan trọng. Có rất nhiều người Trung Quốc. Tôi không hiểu tại sao chính phủ
Trung Quốc lại cải biến ký tự Trung văn [thành giản thể]. Tờ báo này thì còn
được. Nó là ký tự phồn thể.»
Phóng viên: «Tại
sao ông nghĩ có sự khác biệt giữa chữ giản thể và chữ phồn thể?»
TS Emoto: «Dựa
trên cách mà nước kết tinh, chữ phồn thể Trung Quốc là rất tốt. Tôi đã sử dụng
chữ phồn thể để làm các thí nghiệm của mình. Các tinh thể được hình thành trông
rất đẹp.»
Phóng viên: «Ông
có so sánh chữ phồn thể và chữ giản thể trong thí nghiệm của mình chưa?»
TS Emoto: «Chưa.
Những tôi muốn thử xem thế nào. Văn tự cũng là sinh mệnh, một sinh mệnh đang
sống. Đây chính là đặc tính tối quan trọng của nhân loại. Tôi là người Nhật, và
tôi thực sự yêu thích văn tự Nhật Bản. Nếu ai đó buộc tôi thôi sử dụng văn tự
Nhật Bản, tôi sẽ không thể sống được. Tôi thực sự không hiểu nổi chính phủ
Trung Quốc.»
Xem thêm: «Vì
sao đạo đức người Trung Quốc lại trở nên biến dị đến như vậy?»
Phóng viên: «Sau
khi thực hiện các thí nghiệm với nước, cách nhìn nhận của ông về nhân loại có
gì khác biệt?»
TS Emoto: «Chúng
ta đến từ đâu, tại sao chúng ta lại ở đây, và chúng ta đang đi tới đâu, đây là
những bí ẩn quan trọng, những bí ẩn nên được hé lộ. Các thí nghiệm với nước có
thể cho phép chúng ta vén mở bức màn bí ẩn này.»
Cuộc phỏng vấn được PureInsight.org tiến hành vào
tháng 5/2002. Con trai của tiến sĩ Emoto là người phiên dịch.
Nguồn: PureInsight
Quý Khải biên dịch.
nooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo
ReplyDelete